Disneyland 1972 Love the old s
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

  LOVE GAME


Phan_3

“Này , mày chơi đẹp nhỉ..! chuồn nữa đường là sao?”- Tuấn cào nhào thằng bạn nhưng tay không quên ôm người đẹp ngồi bên cạnh. (Chứng nào tật nấy..!

)

Tuy tay thì hành động như vậy nhưng trong đầu Tuấn chợt nhớ đến Phương

-< Nhập cuộc chơi cùng anh nào , Phương….!>

“Tao bận vài việc” - hắn lạnh lung trả lời mà mắt thì dán chặc vào laptop , tay gõ lia chia trước mặt.

Chả là, hắn sáng làm học sinh, chiều tối lại vùi đầu vào đống hồ sơ của công ty. Kế họach điên rồ của hắn và Tuấn là làm giả lí lịch , sau đó đột nhập vào trường của tụi nó , mục đích chắc hẳn các bạn cũng bít. Năm 17 tuổi , thật ra cả hai đã tốt nghiệp, với địa vị sẽ kế thừa tập đòan SPY và BLUS sau này, nên hắn và Tuấn đều đã trải qua những huấn luyện rất nghiêm khắc (mới có được ngày hôm nay ấy chứ).Hiện tại hắn lại người bí ẩn quản lí tập đòan SPY , còn Tuấn là tổng giám đốc tương lai của BLUS, nên ngòai việc sáng “ Vui Chơi” ở trường thì tối cả hắn lẫn Tuấn vẫn phải xử lí cái ối công việc còn lại trong công ty.

Nhớ đến hành động lúc sáng của mình, hắn ngừng lại tay đóng laptop xuống , ngã lưng ra sau phía sopha, hắn nhắm nghiềng đôi mắt lại - <Chẳng phải ban đầu mình chỉ định đùa cợt…,không hiểu sao khi chạm vào ngừơi nhỏ, mình không dừng được, thấy nhỏ khóc tim lại nhói lên > bất giác hắn đưa bàn tay của mình lên -< Chạm vào người Nghi, mình thật sự mất tự chủ, ham muốn lại tăng lên (35 có khác) đôi vai thật nhỏ bé, làn da ấy, rồi cả đôi môi mềm mại…… Không được , không được rồi…mày không nên nghĩ ngợi nhiều làm gì ,tất cả chỉ là…> ( đồ cố chấp )

.

Một lúc sau ,hắn đưa tay lên chạm vào môi mình. Chợt hắn mỉm cười đểu –

< Game started….!!. Hãy đến bắt tôi trước khi - tôi khiến em đau khổ.. .! >

Cuối cùng có lẽ bước đầu tiên đã thành công. Vâng đúng vậy cái tên Thiên Anh Phong thật sự hắn đã gắn sâu vào tim nó. ( Làm nó khiểu đó không thấm sâu mới lạ..!). Nhưng có một điều ngay cả chính bản thân hắn cũng không ngờ ,trái tim hắn, từ lâu đã chứa đựng hình ảnh của nhỏ. “Một cách vô thức”.

Đúng vậy đấy , chà !có lẽ cả 4 người đã nhập cuộc chơi rồi…..!

Điều bật ngờ gì sẽ xảy ra tiếp theo đây , mong các bạn ủng hộ.

CHÚC MỌI NGƯỜI CÓ MỘT NGÀY VUI VẺ…!

“ ChiuLizzie”

Cháp 7

&quot; Thế Này Mà Gọi Là Chuẩn Bị Àh ??? &quot;

Sáng hôm sau cả hai đứa tụi nó bước đến trường với tâm trạng nặng nề , ểu ỏai. Phương lúc này -

< Cố lên Phương..! đừng để tên biến thái, dâm tặc đó làm mày dao động (đã động rồi còn gì nữa), . Mạnh mẽ lên ! vì tương lai con em sau này của mày! (Ặc !!!) >.

Còn nó thì - < Trời ạ, đồ ngốc , suốt cả đêm lo ngủ , giờ thì biết làm gì để đối phó với hắn đây, quên mất tên dâm đãng ấy cùng lớp với mình. Nghi ơi là Nghi …! Không lẽ mày dễ dàng để hắn điểu khiển hay sao..!. Giờ thì tạm thời chỉ còn cách……>.

Đứa thì đang tự thất tĩnh mình, đứa thì phập phòng ,lo sợ phải chạm mặt tên dâm đãng đó. Cứ thế vừa bước vừa nghĩ mà không hay biết rằng tụi nó đã đứng trước cửa lớp từ lúc nào.

Nó bước vào lớp thóang giật mình khi thấy hắn đã yên vị trong lớp từ lâu, tựa đầu gục vào hai tay chống lên mặt gần đáy mũi , mắt thì nhìn nó một cách thâm hiểm, miệng thì nhếc lên cười, khiến nó chết lặng đi, như bị thôi miên không tài nào di chuyển được.

Phía bên Phương có lẽ may mắn hơn nó. Tuấn không hề có trong lớp ( có đấy chứ , nhưng cha này đã lang thang nơi nào rồi). Thở phào nhẹ nhỏm -

< Không đụng mặt tên biến thái, may quá…..nhưng sao mình lại cảm thấy buồn buồn…..hay là hắn bị gì…..!. thôi dẹp phắc tên đó, không gặp có khi lại tốt hơn……>.

Nó và Phương bước vào chỗ , ngồi xuống . Suốt tiết học Phương thì lúc tập trung nghe giảng nhưng lúc lại ngó ra cửa lớp, không bíêt đang mong chờ cái gì xuất hiện ? ( chà chà , chẳng phải bà bảo ghét tên “Biên thái” hả Phương…! ). Còn nó thì có lẽ thảm thương hơn Phương nhìu, thay vì hắn cứ như Tuấn đi , chọc ghẹo , quậy phá.

Đằng nay lại cứ ngồi im lặng phóng điện sau lưng nó. Ngồi học, chốc chốc nó lại có cảm giác điện giật tòan thân, lạnh , tê cả sống lưng .

Hắn thì từ lúc nó bước vào, hắn không hề hành động gì hết, chỉ ngồi im đó, nhìn nó một cách lạnh lùng (như muốn ăn tươi nuốt sống !) Đôi mắt cứ nhìn chằm chằm sau lưng nó. Thóang thấy đôi vai bẻ nhỏ, cái cổ xinh xinh run lên vì sợ, hắn lại mỉm cười - < Muốn chạm vào quá ..!> (bộ muốn hành hạ nó phần hai hả trời !).

Chịu hết nổi cái cảm giác đó nó đứng phắc dạy , xin phép bà cô và xuống phòng y tế.

Đúng ròi, đúng ròi hiện tại điều nó có thể làm là tránh mặt hắn được lúc nào hay lúc đó, chứ cứ ngồi cái khiểu đó thì ai mà chịu cho được.

Phương thóang ngạc nhiên nhưng vẫn đứng dậy cho nó ra và hỏi –

“Mày không khỏe hả?”

“ Uhm`… tao xuống đó nằm chút, hết giờ chơi tao sẽ lên”- Nói xong nó quay lưng đi không thèm nhìn hắn lấy một lần ( không dám nhìn đúng hơn ) .

Phương cũng thôi thắc mắc ngồi xuống tiếp tục học. Sau khi nó đi khỏi lớp được 5 phút, hắn cũng đứng dạy bước ra (tất nhiên cũng có xin phép như nó rồi).

Đang trên đường đến phòng y tế thì bỗng dưng có một bàn tay đó khéo nó…. mọi vật xung quanh gần như yên tĩnh lại chỉ còn nghe tiếng .Cạch…. bên ngòai phòng học trống bị bỏ hoang.

Giật mình nó trừng mắt ngước lên thì thấy hắn đang nắm chặt tay nó ,đẩy sát vào tường. Muốn la cũng không được, vì tình trạng hiện giờ của nó ….hắn đang hôn nó rất mãnh liệt.

< Mày không mềm yếu đấy chứ Nghi, đây là lần thứ hai rồi, nhất định ,…nhất định không để hắn được như ý muốn…..>-

Dứt ý nghĩ , nó dùng hết sức đẩy hắn ra, một tay che miệng mình lại (À .. à không cho hôn nữa chứ gì ). Hắn dừng lại không hôn nó nữa nhưng tay vẫn ghì chặt nó vào tường.

Chợt hắn lạnh lùng kề sát vào tai nó –

“Sao lại lánh mặt!” .

Bây giờ trong đầu nó rất hỏang lọang , nó muốn thóat ra khỏi đây càng sớm càng tốt. Dẩy dụa không ngừng , nó lên tiếng –

“ Buôn ra, lần trước không kịp chuẩn bị, nhưng lần này thì đừng hòng , ta dứt khóat không chịu thua đâu..”

Nhìn nó một hồi . Hắn chợt mỉm cười thật đểu, lại ghé sát tai nó –

“Vậy sao, chuẩn bị rồi à, thế thì đừng nói nhìêu nữa vào cuộc thôi..!, xem ai kiệt sức trước….”(Sax..x ông nói gà bà nói vịt !!) .

Kèm theo lời nói , hắn xoay người nó lại đè xuống bàn (đã bảo là lớp học bỏ trống mà ) hôn tới tấp. Tháo tung dãy nút áo của nó,hôn môi chưa thấm, hắn đưa tay kéo cổ áo nó ra khá rộng, thấy gần hết cả cơ thể nó ( má ơi vậy mà khá rộng hả trời!) rồi đặt môi hắn vào đó “làm việc”. Di chuyển xuống dưới tay hắn ấn nhẹ - nâng đùi nó lên.

Hỏang hốt với hành động của hắn, nó dẩy nãy , thét lên –

“ Nhầm rồi , dừng lại, dừng lại, kh.ô..n.g ,k.h.ô.n..g ..uhm..m. p.h.ả.i. í.. n.à.y..,uhm..m. d.ừ..n..g …!”. hắn duốt sâu đôi chân trắng-mịn-nõn nà của nó , nhẹ nhàng định kéo chiết quần nhỏ ra, khiến từng lời nói của nó bị dứt đọan vì phải rên lên ,thở hổn hển.

Đã nói là lần này nó quyết không chịu thua, nên dùng hết sức của mình nó đẩy hắn ra , ngồi dậy ôm lấy thân thể.

Rầm …lưng hắn đập mạnh vào tường, vì sơ suất hắn đã nới lỏng tay nó ra ,nên chốp thời cơ nó đẩy hắn. Cơn đau đó thì thấm gì, hắn tiếng lại gần nó , chóng hai tay xuống bàn , kề mặt hắn sát mặt nó –

“Thế này mà gọi là chuẩn bị ah`..?”

Lợi dụng lúc nó không kịp phản ứng hắn đưa tay lên, di chuyển ra sau gáy nó, đẩy đầu nó sát vào. Hắn hôn lên trán nó một cách thật âu yếm.

Ngượng chín mặt, nó ngữa người ra , nhưng đột nhiên, ánh mắt nó kiên quyết lên, dùng hai tay nắm cổ áo hắn kéo lại , gằng giọng mình và nói –

“Tôi không cần biết anh đang giả điên hay cố tình không hiểu í tôi (sao xưng anh rồi !) , nhưng đừng có mà lấn tới, tôi sẽ “Giết chết anh đấy” nghe rõ chưa..!”.

Chỉnh lại áo quần nó, xô hắn ra, nhảy xuống bàn ……Rầm..( tội cái cửa ! ). Nó bỏ đi.

Còn hắn , lúc này đây hắn đang tựa lưng sát vào tường , một tay che lên mặt, miệng cười nhếp-

”Chẳng phải em đã “giết” tôi rồi sao…!” ( tim hay thịt vậy nói rõ cho tác giả nghe với ).

Xa xa đâu đó , có một cô gái dựa lưng vào tường, ngồi thụp xuống nền đất, tay run run ôm chặt lòng ngực, mặt thì đo o.. đỏ..………!.

………………………………………………………………….

Quay trở lại lớp học , < đã hết giờ chơi rùi sao con này còn chưa về lớp nhỉ!>. Nghĩ một hồi không yên tâm nên phương quyết định đi tìm nó (ròi, coi như bà này cũng cúp tiết luôn).

Phương rão bước về phía hành lang, tiếng đến phòng y tế.

Thấy cánh cửa hé mở , bước vào , Phương kinh ngạc khi thấy…….

Phương đã thấy gì ? Còn Tuấn hiện giờ tên đó đang ở đâu. Phong, hắn nói Nghi đã giết hắn từ lâu rồi là ý gì đây….?

Mọi chuyện tiếp theo sẽ như thế nào?

Chân thành cảm ơn các bạn đã theo dõi.

Cháp 8

Em Chạy Được Sao ???

“……………..”

Trước mắt Phương giờ đây….

“ AH…h..A..a a…anh ..này..nh.ộ.t q.u.á ..đi ..hà.aa…”

Một đôi “Cẩu Nam Nữ” đang hành xử trên chiếc giường đơn …. Đứa con gái , áo thì “gần như” không còn trên thân thể, cả chiếc áo ngực “cũng đang được” thằng con trai kia tháo ra…..,ngồi trọn cả cơ thể vào người thằng đó, hai tay đặc lên vai , ngực ả thì đang được tay tên đó ghì sát vào mặt hắn.

Thằng con trai ác chiến hơn, không còn lấy một nút áo trên người (chắc bị con kia giật tơi bời ròi còn đâu). Dựa cả người ra sau thành giường (kiểu nữa nằm nửa ngồi ấy ). Một tay, như đã nói trên, đang ghì người con kia sát lại và định tháo áo lót ra , còn một tay thì nằm phía dưới lớp váy của ả ( Amen ! thế có chúa, các bạn hãy tự suy diễn đi……tác giả bó tay..!).

Nghe tiếng động cô gái xanh mặt quay ra xem ,lúc này ý nghĩa trong đầu của người con gái đó -

< Chết rồi..!, đường đường là một hoa khôi, nếu để lan truyền ra, thì còn gì là danh dự của mình nữa ( Sax..x..)>, nhanh như thổi cô gái leo xuống, chỉnh đốn trang phục. Ròi cuống cuồng bỏ đi ( chạy ấy chứ).

Thằng con trai không tỏ ra vẻ ngạc nhiên chỉ ngồi dậy, nhìn Phương và mỉm cười.

Vâng thưa quý kháng giả, đôi “Cẩu Nam Nữ” trong mắt Phương không ai khác chính là Tuấn nhà ta và cô nàng hoa hôi (lộn) hoa khôi khối 10.

Ban đầu thì ngạc nhiên , sau đó lại có cảm giác tưng tức, rùi chuyển sang thất vọng ..< Uổng công mình còn lo cho hắn, tên “Đồi Bại” này sao không chết khuất đi cho xong >- Phương nhìn Tuấn bằng cặp mắt giết người. Chợt Phương cười khinh bỉ nói-

“Xin lỗi ,đã phá đám mi ,ta chỉ tìm người, giờ không có, “Chào” “- quay lưng bước đi thì bỗng . Cạch..( Trời sao thấy quen quen vậy nè )

“ ‘Em’ làm con mồi của tôi chạy mất rồi, giờ tính sao..?” – đóng chặt cửa lại, ép sát người vào Phương, tựa hai khủy tay vào thành cửa.

Phương quay lại, mặt đỏ ửng vì phát hiện ,giờ đây cả người của Tuấn đang rất rất gần nhỏ, nút áo lại không cài, nên đập vào mắt Phương là cả cơ thể vạm vỡ , săn chắc của Tuấn ( má này ! bó chiếu), mặt hắn chỉ cách mặt Phương khỏang 5 cm ( khỏang cách nguy hiểm, nguy hiểm !).

Nhưng vì, đã chứng kiến cảnh tên này giở trò đồi bạn với con kia, cục tức trong người Phương vẫn chưa xuống .Qụao lên , Phương hét–

“TRÁNH RA…! , tên dâm tặc., đừng có động vào ta”

“ Trước mặt tôi lúc nào em cũng tỏ ra hung dữ thế..?”- song song lời nói , Tuấn đưa tay vuốt , môi chạm vào má Phương, hôn nhẹ nhàng nhưng không kém phần âu yếm.

Phương ngượng đỏ mặt , nhưng vẫn chối tới cùng –

“LÀM GÌ THẾ HẢ..?”

TuẤn cười đểu, lòn tay qua cái eo nhỏ nhắn của Phương ,ép sát nhỏ vào người mình –

“ Bây giờ gương mặt giận giỗi của em đang quyến rũ tôi đấy.. !”

“ Muốn gạ gái thì đi kiếm con khác, không liên quan tới ta , không rãnh , tránh ra..!“ – Phương dùng dằng cố thóat, nhưng vô ích, càng làm thế Tuấn càng siết chặt hơn.

Tuấn cười khúc khích , cuối xuống cắn nhẹ vào tai Phương và nói –

“ Chà , “Không liên quan..?”, vậy thái độ này là thế nào …?”

Gần như cơn điên trong người Phương đã quá tải , nhỏ đã…(trời ạ..! giận quá mất khôn rồi Phương ơi !).-

“Chết đi! Mi tưởng đây là đâu chứ hả.. ? khách sạn àh.h.. muốn làm cái chuyện gì đó thì lựa chỗ nào khúât mắt ta mà làm… Còn nữa , đã bảo đừng có xưng hô như thế , mi chỉ biết ta có 2 ngày , đừng có mà tự cao.,.chết đi ..BỈ ỔI ..VÔ LI....E……ưhm…m…m…”

Chưa dứt câu thì đã bị Tuấn chặn họng rồi. Đôi tay mạnh mẽ của Tuấn ghì chặt nhỏ, ép sát hơn vào lòng mình - hôn mãnh liệt.

Môi Tuấn quân lấy môi Phương, với danh hiệu “Playboy” có đãng cấp, tất nhiên Tuấn thừa sức có thể khiến Phương mê mệt với nụ hôn đó.

Mặc dù Phương gần như đã chìm trong sự ngọt ngào, mãnh liệt ấy , nhưng ý

nghĩ lúc này trong đầu nhỏ lại là....

< Chã..chã.. nhẽ hắn xem mình cũng như mấy đứa con gái kia sao..?, chỉ là đồ chơi cho hắn àh.. Tên khốn , dám coi thường mình > -

Phương gồng mình trước sức mạnh của Tuấn. Cơn tức giận hình như không hề xuống mà còn bị nhân lên gấp bội.

Đẩy Tuấn ra ,Phương tát vào khuôn mặt điển trai ấy một bạt trời dán

…CHÁT…T….

Máu từ mép môi Tuấn chảy ra.

“Đừng động vào người ta bằng đôi tay dơ bẩn ấy, ta không dễ dãi như đám con gái ngu ngốc kia đâu, đừng có mà xem thường người khác.”

Rầm ..( tội lỗi tội lỗi, lại một cánh cửa nữa bị giận cá chém thớt !)

Phương bỏ đi trong sự tức giận lẫn sự nhói đau trong tim nhỏ.

Tuấn sững sờ trước cái tát của Phương. Đây không phải là lần đâu tiên tên này bị đánh , mà là lần đầu tiên có người con gái đánh hắn chỉ vì hắn gần gũi . Đúng vậy, trường hợp này thì Tuấn hầu như nhận được như ăn cơm bữa, nhưng nó chỉ xuất hiện mỗi khi anh nói - “Tôi chán cô rồi !”

Sau một hồi còn kinh ngạc trước hành động của Phương . Đột nhiên Tuấn ngã người ra nằm dài trên giường mỉm cười và nói –

“Đâu phải chỉ 2 ngày, tôi biết em từ rất lâu rồi đấy chứ….Phương..!”

Tuấn ngồi dậy trở về lớp , đang đi thì bất giác cơn đau rách ở môi khiến Tuấn khự lại, đưa tay lên bôi đi vết máu nhỏ , Tuấn nhăn mặt :-“Sao mạnh tay thế không biết”

……………………………….Vài giây sau…!!!

“ HỦM..m..?không phải hành động này là ''Ghen'' sao..?”- bỗng nhiên Tuấn cười lên

“ Ha..ha..ha.. xem ra cái tát này cũng có ích đấy …” - Tuấn quay trở lại lớp với gương mặt đắc thắng và nụ cười thú vị ( Tội nhỏ Phương !!)

Vừa bước vào lớp thì không thấy nhỏ đâu nữa. Mà khỏi cần ngạc nhiên, Tuấn thừa biết Phương sẽ không quay lại học ( học gì vô nổi nữa mà học ).

Thấy thằng bạn trở về lớp với bộ dạng thảm thương ,hắn cười khỉnh lên hỏi –

“Sao thế, bị người ta “Bụp” rồi àh”

“ Hơi đau , nhưng tao lại càng khóai”- Tuấn vừa nói vừa xoa xoa vết thương, chợt nhớ tới gì đó Tuấn quay sang hỏi hắn.

“Còn mày ?”

…………………….!

Trầm ngâm một lúc, hắn cười lạnh lùng đáp –

“ CẮN CÂU RỒI !’’

Thế đấy xem ra mọi chuyện với Phong - hắn khá thuận lợi.

Còn Tuấn thì đang chìm đắm trong sự sung sướng khi phát hiện – “ Phương đang ghen ”.

Nó và Phương ..? cả hai đều không quay trở lại lớp, thế tụi nó đi đâu rồi ?

CHÁP 9

Bấn Lọan….!!

Trên một con đường, hai hướng đối nhau, hai cô gái vừa đi vừa suy nghĩ. Nghĩ cái gì không biết mà bây giờ chỉ nghe tiếng ..Cốp…p …

…………………………………..??

Cả hai lọang chọang đứng dạy..

“Ở..?.. không phải mày đang ở trong trường à, Phương ????”

Xoa xoa cái trán đáng thương của mình , nó ngạc nhiên khi ngước lên thấy con bạn cũng đang duốt duốt cái trán như nó.

“Í... í.., mày ở đây chi vậy…?”- Phương cũng không khỏi ngạc nhiên, nhưng đột nhớ đến lời nó nói lúc sáng , Phương giận giận nói-

“ Nè con kia, đi một lát của mày là lếch ra đây đó hả?... báo hại tao đi tìm , còn gặp phải…..i…”- Phương định nói tiếp nhưng…

Nó ngây thơ nghiêng đầu gãi gãi nhìn Phương hỏi –“ Mày gặp phải cái gì ?”

Phương đánh trống lãng trước câu hỏi của nó- “Còn mày , trốn ra đây chi vậy, có chuyện gì hả ?”

………………………………………………………………………………

Thời gian dường như đứng yên. Giờ đây hai cô nàng nhìn nhau. Lòng đang nghĩ :

< Nói hay không nói đây…!, chã nhẻ lại để nó biết Nhã Nghi ta đây mà bị một thằng “ Dâm đãng” quấy rối , quay như chong chóng hả trời !> - Nó đấu trí.

< Tính sao giờ ?, không lẽ lại kể cho nó nghe , một đứa con gái như mình lại rung động trước một thằng “Dâm tặc” muốn đùa bưỡng với mình sao !!> - Phương đấu trí.

………………………..tích tách …tích tách….!

Đấu tranh tư tưởng chưa kết thúc, tụi nó vẫn trao nhau cặp mắt mơ hồ - lưỡng lự.

< Chẳng phải , nó là đứa mình tin tưởng nhất sao, có lẽ nếu nói ra thì nhất định con Phương sẽ nghĩ cách hộ mình >- Cặp mắt nó bất chợt léo sáng…

< Nghĩ tới nghĩ lui , chỉ có nó hiểu mình, biết đâu nó có sáng kiến good thì sao ? >- Niềm hi vọng loan tỏa quanh Phương..

Bíng bong ..kết thúc tư tưởng.. Quyết định của tụi nó lúc này là….

“ TAO GẶP NẠN RỒI , PHƯƠNG/ NGHI..!! ”- Đồng thanh hưởng ứng.

Nó mở to mắt , ngạc nhiên vô cùng –“ Mày bị gì…?”

Phương im lặng - ấp úng …, cuối mặt xuống không biết nói thế nào, lát sau ngước lên nhìn nó và hỏi –“ Còn mày ?”

Cứ thế đấy hai con này cứ “ Àh..ah… tao, tao..o.” , với nhau mà vẫn không tài nào gặn ra được chữ tiếp theo.

Cuối cùng , đành bấm bụng, nhắm mắt ,nói tọet ra..

“ TAO YÊU RỒI !”

“ TAO CẢM RỒI”

“ HẢ , CÁI..cáii gì…?”

“ Mày…à.a..y.y nói sao..?”

“……………………”

“…………………………”.

“…………………………………….”

Tại công viên X…

“ Vậy nói chung , mày đỗ trước cái thằng “ Dâm Tặc” ấy rồi hả Phương”- Nó quay đầu sang nhìn Phương, tay đung đưa dây xích chiếc đu.

“ Tao cũng không biết nữa, chỉ là khi thấy hắn và con kia thì người tao lại nóng như điên, mất cả kiềm chế. Lúc đó tao chỉ ước gì trong tay mình có thùng xăng, tao sẽ châm lửa – thiêu sống “Cẩu nam nữ” ấy ( má ơi ! sao khiếp thế!! )”-

Vừa nói vừa đạp đạp, đá đá mấy ngọn cây con mới chớm nở ( Ặc !) , với gương mặt hờn mát , dận dỗi.

Nó té ngữa với lời nói của con bạn, lòng thầm nghĩ < đột nhiên mình lại cảm thấy tội cho thằng đó…>.

Chợt Phương ngừng hạnh động tàn nhẫn của mình, xoay người bước lại gần chỗ nó , ngồi xuống chiếc xích đu bênh cạnh –

“ Còn mày, mày vẫn chưa xác định được cảm xúc của mình àh!”

Trước câu hỏi của Phương , nó không trả lời, phải – đúng vậy nó và hắn không phải quen nhau từ lâu ( điều này chắc chỉ với nó thôi ), ngòai cái tên “ Thiên Anh Phong” thì hầu như nó không bít tí gì về hắn. Hắn là người như thế nào, tại sao lúc nào gặp nhau hắn chỉ tòan “quấy rối” nó. Càng ngạc nhiên hơn , nó nhận ra nó không hề ghét bỏ những hành động ấy , nhưng nó lại có cảm giác sờ sợ, hắn làm vậy chắc phải có nguyên nhân nào đó. Cảm thấy rất hoang mang trước một lọat nhưng gì đã xảy ra . “ Nữa muốn tin, nữa thì sợ “. Ngao ngán , nó chỉ còn bíêt đung đưa chiếc xích đu của mình mà thở dài .

Thấy thế Phương cũng không hỏi nữa, chốc chốc chỉ còn nghe thấy tiếng cót két..cót két của những chiếc xích đu.

Suốt khỏang thời gian đó , cả hai đứa, không ai nói với ai thêm một câu nữa, chỉ ngồi im, lặng lẽ chạy theo suy nghĩ của mình.

……………………………………………………….

*** Lúc này tại nhà hắn.


Phan_1
Phan_2
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33
Phan_34
Phan_35
Phan_36
Phan_37
Phan_38
Phan_39
Phan_40
Phan_41
Phan_42
Phan_43
Phan_44
Phan_45
Phan_46
Phan_47
Phan_48
Phan_49
Phan_50
Phan_51
Phan_52
Phan_53
Phan_54
Phan_55
Phan_56
Phan_57
Phan_58
Phan_59
Phan_60
Phan_61
Phan_62
Phan_63
Phan_64
Phan_65
Phan_66
Phan_67
Phan_68
Phan_69
Phan_70
Phan_71
Phan_72
Phan_73
Phan_74
Phan_75
Phan_76
Phan_77
Phan_78
Phan_79
Phan_80
Phan_81
Phan_82 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .